ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH ?
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…
Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…
tác giả TRẦN THỊ LAM
GV Trường PTTH chuyên Hà Tĩnh.
Bạn hỏi thăm !
Bạn hỏi thăm quê nhà ra sao rồi mi
Hình như biển đông động hơn mọi khi
Lại nghe cá chết hàng mấy tấn
Thương quê thương dân đau lòng người đi
Bạn hỏi thăm quê nhà ra sao rồi mi
Nghe nói nước mặn tràn vào sớm hơn mọi khi
Lại nghe nước mặn mặn hơn nước mắt
Thương quê thương dân đau lòng người đi
Bạn hỏi thăm quê nhà ra sao rồi mi
Thức ăn thức uống nghe tin.. chi chi
Thịt bẩn rau bẩn ..ôi là vân vân bẩn
Dân bệnh nước cường làm sao nổi , mi ?
Bạn hỏi ,,,
...Ta ngăn đừng hỏi nữa mi
Trí ta khô cứng đến chai lì
Và tim và mắt đều mọc nhọt ..
Nên mỗi tin về Việt Nam mình ... ta thấy đau nhức cách chi !
tác giả Tiêu Dao (cũng là một nhà giáo)
Cảm phục hai tác giả.
Lời thơ nhẹ nhàng nhưng đau thấu ruột gan, buốt óc.... dù chỉ đọc bài thơ 1 lần thôi nhưng sao thấy khó quên... lời thơ nói hộ tâm trạng bao người.
Không biết rồi đây số phận những nhà giáo này sẽ ra sao khi mà công an mạng tìm ra địa chỉ.
Không biết những công an mạng/những điềm chỉ viên mạng- những người cúc cung tận tụy với chính quyền, chỉ biết ngơ với giặc, xiết với dân - sẽ làm gì 2 tác giả của 2 bài thơ này. Đó là lí do không dẫn nguồn link.
... nếu như công an làm khó dễ hai tác giả này thì... CÔNG AN đã chơi ván bài ngửa - tuyên bố bằng hành động về vai trò tiếp tay bán nước.
Cảm phục hai tác giả.
Lời thơ nhẹ nhàng nhưng đau thấu ruột gan, buốt óc.... dù chỉ đọc bài thơ 1 lần thôi nhưng sao thấy khó quên... lời thơ nói hộ tâm trạng bao người.
Không biết rồi đây số phận những nhà giáo này sẽ ra sao khi mà công an mạng tìm ra địa chỉ.
Không biết những công an mạng/những điềm chỉ viên mạng- những người cúc cung tận tụy với chính quyền, chỉ biết ngơ với giặc, xiết với dân - sẽ làm gì 2 tác giả của 2 bài thơ này. Đó là lí do không dẫn nguồn link.
... nếu như công an làm khó dễ hai tác giả này thì... CÔNG AN đã chơi ván bài ngửa - tuyên bố bằng hành động về vai trò tiếp tay bán nước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét